Phật đạo luôn nhắc đến hai từ “viên mãn”! Ở góc nhìn nào đó, viên mãn còn mang ý nghĩa về sự toàn bích của hai thành phần chính làm nên Phật đạo, đó là Giáo tông và Tâm tông! Người xưa thường ví Giáo Tông và Tâm tông trong Phật đạo như đôi cánh của một con chim, như hai chân của một ngườ Con chim mà đôi cánh không hoàn hảo sẽ không thể bay cao, bay Con người mà đôi chân không lành lặn, sẽ khó có thể hoàn thành hành trình dài hơi đầy khó khăn, nhiều thử thách!
Phật đạo là chân lí, mà chân lí chính là sự thật hằng hữu trong mỗi phá Mà, đã là sự thật hằng hữu thì không có cái được gọi là bí mật! Vì thế, cái cớ sự được gọi là “bí” chỉ xảy ra khi người ta không hiểu (điều gì đó) Cái cớ sự được gọi là “mật” chỉ xảy ra khi người ta không thấy (điều gì đó) Ta có thể tạm hiểu: Không hiểu gọi là bí, không thấy gọi là mật! Để con đường tu tập và giáo pháp không còn bí mật, người tu hành thành tựu Giáo tông sẽ giải quyết cớ sự bí, cho ra Thuyết thô Thành tựu Tông thông sẽ giải quyết cớ sự mật, cho ra Tông thông! Vì thế, kinh Lăng Già Phật dạy: “Ta có hai thứ thông, Thuyết thông và Tông thông, thuyết dạy kẻ đồng mông, tông vì người tu hà”. Tổ Huệ Năng cũng nói: “Thuyết thông và Tông thông, như mặt trời giữa hư không, duy truyền pháp kiến tánh, xuống thế phá tà tô”. Thiết nghĩ, lời Phật (Vị khai sáng Phật đạo) và lời Tổ Huệ Năng (Vị Tổ cuối cùng được chánh truyền đạo ấy) đã nói lên sự quan trọng của Giáo tông và Tâm tông là như thế nào!?
“Chuyện trên mây” cuốn sách bao gồm 88 bài viết nhỏ của tác giả Lý Tứ viết về nhiều chủ đề khác nhau của đạo Phật như vô tu vô chứng, sở tri chướng, phiền não chướng, ăn chay hay ăn mặn Cuốn sách được chia thành rất nhiều bài nhỏ, mỗi bài nói về một vấn đề trong đạo Phật theo cách thú vị và hóm hỉnh mà vẫn sâu sắc của tác giả.
Trích đoạn sách:
“ĐỘ TA” RỒI MỚI “ĐỘ NÀNG”
Câu chuyện xảy ra cách đây trên bảy năm, lúc ấy Lý Gia còn lèo tè HĐ (huynh đệ) chừng dăm ba chục!
Một hôm, mình và một vị HĐ còn rất trẻ rủ nhau đi nhâm nhi cà phê ở một quán cóc ven đườ Sau một hồi tâm sự, mình nhìn ra “một cọng tóc công đức” nổi lên từ tâm thức vị HĐ ấy! Thế là mình quyết định đưa vị HĐ này vào quỹ đạo!
Ngặt nỗi, tuy trước khi gặp mình, vị HĐ này cũng có thời gian chừng bốn năm năm tu tập, nhưng kiến thức Phật đạo thì rất tạp nhạp, lơ tơ mơ, hiểu đâu sai đó Mà thời gian quen mình lại quá ngắn, chưa kịp trang bị cho bạn ấy các kiến thức cơ bả Nhưng, nhờ vị bằng hữu này là một kĩ sư công nghệ, mình lập tức khai thác nhanh chuyên môn của bạn ấy!
Mình hỏi bạn ấy:
− Bạn giảng giải cho mình, nguyên lí thu phát tín hiệu của chiếc điện thoại di động là như thế nào, có được không?
Thế là bạn ấy thao thao bất tuyệt về công nghệ!
Mình lại hỏi:
− Bạn có bao giờ tự hỏi, vì sao chiếc điện thoại di động cũng thu phát tín hiệu mà vẫn bất động, an nhiê Còn con người ta, khi thu và phát tín hiệu lại bị dao động và phát sinh phiền não hay không?
Bạn ấy cười và bảo:
− Thầy so sánh thú vị thiệt, chuyện này con chưa từng nghĩ Thầy phân tích cho con nghe đi!
Thế là cơ duyên đã đến, mình giảng giải cho vị ấy cơ chế sinh tâm, sinh pháp của một hữu tình! Mình hỏi vị ấy:
− Như vậy, bạn có nhận ra sự khác biệt về cơ chế hoạt động khi thu phát tín hiệu của người và máy hay không?
Bạn ấy trả lời:
− Con đã mơ hồ hiểu ra điều gì đó!
− Thế, muốn thu phát tín hiệu một cách rõ ràng mà không phát sinh phiền não, theo bạn thì ta nên thế nào?
− Chỉ thu phát tín hiệu, nhưng tắt nguồn tâm thức!
− Ha ha ha ha! Bạn hay đó! Ngay tại thời điểm này, bạn có thể tắt cái “nguồn tâm thức lu bu” của mình được hay không?
Bạn ấy ngồi chiêm nghiệm một hồi, rồi trả lời:
− Thưa Thầy được! Nhưng còn chập chờn và hay bị nhiễu!
Mình nói với bạn ấy:
− Mình truyền cho bạn một câu chơn ngô Bạn hãy tắt nguồn tâm thức, đồng thời dùng câu chơn ngôn này để hộ trì, nhằm giúp tâm thức tịch diệt những chập chờn do nhiễu loạn từ thấy nghe gây nên!
Câu chơn ngôn đó là: “Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọ lại sau”!
Bạn có nhớ câu chơn ngôn này không?
− Thưa Thầy con nhớ rất rõ!
− Nào! Ngay từ bây giờ, bạn thử áp dụng nguyên lí tắt nguồn tâm thức và hộ trì bằng câu chơn ngôn đó, xem nó ra sao!
Thế là bạn ấy chìm trong công việc của bạn ấy, mình thì lặng lẽ bỏ đi đến một quán cà phê khác để nhâm nhi một mình!
Trong lúc nhâm nhi tách cà phê bốc khói, mình thầm nghĩ:
− May thiệt! Nếu bạn ấy làm tài khôn trong lúc trao đổi, đặt ra câu hỏi: “Tu là biến mình thành chiếc điện thoại di động hay sao hả Thầy!” Chắc chắn mọi thứ đã hỏng bét rồi, người không làm tài khôn cũng có cái lợi của nó!
Chừng một giờ sau, mình trở lại quán cà phê, vị HĐ ấy vẫn còn chìm trong bất động!
Mình đánh động vị ấy, và hỏi:
− Thế nào, khả quan không?
Vị ấy chợt tỉnh và nói:
− Rất tốt Thầy ơi! Gần như đã tịch diệt đến 90% lăng xăng, phiền não!
− Tốt lắm! Tốt lắm! Bạn có cảm nhận rõ những gì xảy ra chung quanh hay không?
− Cảm nhận mọi thứ xảy ra chung quanh rất rõ, nhưng tâm thức vắng lặng, không chút muộn phiền!
− Bạn có thể duy trì được không?
− Mỗi lúc một tốt hơn! Con nghĩ là được! Không thành vấn đề! –
Chiều hôm đó, mình lại gặp bạn ấy, và bạn ấy đã thật sự bay vào quỹ đạo! Mình lại tiếp tục giúp bạn ấy “mở nguồn”! Kể lại câu chuyện này, mình chợt nhớ câu chuyện Ngài Xá Lợi Phất và người đệ tử trẻ trao đổi với nhau khi gặp người vót tên và con kênh dẫn nước trên đường đi khất thực, hình ảnh người vót tên và con kênh dẫn nước đã giúp vị đệ tử trẻ chứng quả Giải Thoát ngay tại thời điểm ấy!
Thế đấy các bạn! Công đức hội đủ, thời cơ chín muồi, thiện xảo phương tiện, nếu khéo biết tận dụng, có thể giúp người bay vào quỹ đạo xuất thế ngay hiện tiền không một chút khó khăn!
Đây cũng là lí do vì sao, các câu nói như: “Phật pháp bất ly thế gian pháp” hay “Nhất thiết pháp, giai thị Phật pháp” ra đời!
Câu này có nghĩa là, “tạp” hay “xảo” là do người sử dụng, một pháp tự bản chất của nó chẳng có tính chất thế gian hay xuất thế! Giống như con dao, thiện hay ác là do người sử dụng!
Hơn bảy năm trôi qua! Sau bảy năm miệt mài ôn luyện giáo pháp kể từ ngày đọc câu “thần chú tắt nguồn”, giờ đây vị HĐ của ngày ấy đã trưởng thành rất nhiều trong Phật đạo, không muốn nói, là một trong những HĐ kiệt xuất của chúng ta!
Các bạn!
Bài viết chỉ giúp các bạn tham khảo, để thấy sự diệu dụng từ câu nói: “Phật pháp bất ly thế gian pháp” của người xưa!
Khi chưa thông đạt giáo pháp, khi chưa biết tâm người, khi chưa thấy được lúc nào là thời cơ, khi chưa nắm vững kĩ thuật khai thị, khi chưa nhìn ra sợi tóc công đức của người nổi lên khi kẻ ấy bị chìm,
Xin các bạn “ĐỪNG DÙNG THỬ” câu chuyện này!; “DÙNG THỬ”, chẳng những nó không đem đến lợi ích, mà có thể khiến người phát sinh tà kiến!
“Độ ta xong, mới độ đến nàng
Ta còn chìm nghỉm, đừng mà độ ai”! (08/07/2019)
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....
Công ty phát hành | Thái Hà |
---|---|
Ngày xuất bản | 2021-01-01 00:00:00 |
Kích thước | 15.5 x 24 cm |
Loại bìa | Bìa mềm |
Số trang | 240 |
Nhà xuất bản | Nhà Xuất Bản Hà Nội |
SKU | 1068699722527 |
sách osho thần số học luật tâm thức thích nhất hạnh hành trình của linh hồn huyền thuật và các đạo sĩ tây tạng ngọc sáng trong hoa sen hoa sen trên tuyết thả trôi phiền muộn nguyên phong hành trình về phương đông không giới hạn muôn kiếp nhân sinh minh triết trong đời sống hiểu về trái tim năng đoạn kim cương luật hấp dẫn nếu biết trăm năm là hữu hạn suối nguồn kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau con đường hồi giáo kinh thánh tĩnh lặng muôn kiếp nhân sinh phần 2 giận - thích nhất hạnh mật tông phật học phổ thông gieo trồng hạnh phúc tất cả chỉ là ý nghĩ